Bạn đang đọc: Lời bài hát Duyên – Huỳnh Tú, Khói, Magazine
Thông tin bài hát
Tên bài hát: Duyên
Ca sĩ: Huỳnh Tú, Khói, Magazine
Sáng tác: Khói, Magazine
Album: Duyên (Single)
Ngày ra mắt: 05/03/2019
Thể loại: Việt Nam, Nhạc Trẻ, Rap Việt
Lời bài hát Duyên – Huỳnh Tú, Khói, Magazine
Trong tay anh có gì ngoài…
Trong tay anh có gì ngoài…
Trong tay anh có gì ngoài…
Anh yêu em nhất trên đời
Anh gửi tặng em bản nhạc buồn
Chả phải thứ người khác muốn
Trả lại em mấy chiếc ôm
Trả luôn vòng tay người khác muốn
Trả lời việc mình xa xôi
Rằng mọi chuyện rồi cũng qua thôi
Trả tất cả mặc dù thiếu em
Anh cũng không chắc mình sẽ khá nổi
Anh đốt thêm điếu nữa
Thở dài hết đêm nay
Trốn tránh những chuyện
Mà lẽ ra mình chẳng nên thấy
Ừ thì…
Mọi thứ lủng củng như chuyện mình vậy
Ừ thì…
Em đâu muốn phải va trúng chuyện tình này?
Chắc anh muốn tụi mình dang dở
Nên giấu em nơi mình đang ở
Chắc cuộc đời xoay như chong chóng
Anh lơ ngơ mất em thì cũng đáng chớ
Anh chỉ nghĩ duyên như lá vàng
Đến thời hạn thì phải xa cây
Chả có gì gọi là quá đáng
Nếu như nghĩ tình rồi cũng qua tay…
Ta cũng vay mượn của nhau vài lần đau
Anh trả lại em nụ cười trong bài này
Hẹn lần sau…
Anh chưa dũng cảm nhìn em rẽ hướng khác
Ừ chắc còn ích kỷ nên mới nghĩ đó là đường lạc
Anh sẽ viết về em thêm nhiều năm nữa
Em có buồn không? Nếu chỉ được dăm bữa?
Ai mà biết cuộc đời
Anh vẫn cố đấy thôi
Lỡ ngày thấy em hạnh phúc, mà cười nổi…
Là mất anh rồi…
Em ơi
Lại nhớ ấm áp yếu đuối
Và mơ nhau trong cơn say
Ngày hôm qua như hôm nay
Vẫn đau mỗi ngày
Mình đến lúc sống thiếu thốn
Mình đi khi yêu nhau hơn
Tập quên nhau khi trong tim mình
Lại đau khi nhớ nhau
Cũng lại cơn mưa rào
Nhưng lần này làm ướt đôi ta
Trong một buổi chiều mà có người chen và kẻ bước hối hả
Ngày hôm đó ai cũng từng là biển là trời
Có lẽ vì nhiều lí do
Mà duyên mình lỡ hẹn thanh xuân mà thôi
Tình mình mong
Chuyện mình khóc và mộng mình mơ
Cứ hợp tự mình thương
Vỡ mình tiếc rồi một mình nhớ
Chuyện hợp tan của ngày đó nhìn trăm lối
Nhưng đi lòng vòng
Chuyện người dưng đi ngược lối
Là người mình thương, vô vọng không?
Ai cũng vậy…
Sống mà chả phải khóc
Lúc sinh đến có đức tin
Để một ngày hiểu cũng từng phải ngốc
Muốn bước tiếp và trưởng thành
Tập buông bỏ và thứ tha
Chuyện hiện tại của kiếp người
Chỉ là kéo được quá khứ ra
Chuyện thực hư sao nhớ hoài hôm ấy
Sao phải khóc cho những thứ không trở lại
Cứ chờ mong đây?
Vì không thấy là không tội
Làm vô thức trong tâm thôi
Còn nếu biết chọn u tối
Rơi không đáy trong luân hồi
Dẫu ngày mai thánh đường
Người ấy đang vui và sải bước
Bỏ nghe mấy bài nhạc buồn
Không để khóe mi này phải ướt
Dẫu cho sau đó
Tim tan nát đầy chắp vá
Gửi đôi chân vài lời
“Dừng lại thôi cám ơn mày về tất cả”
Dẫu cho lòng vẫn nhớ và thỉnh thoảng ướt đôi mi
Dẫu thắc mắc bóng dáng ai đó sao chưa trôi đi
Dẫu biết là cần thời gian xóa hết, giờ chưa đủ
Quá nhiều dấu chân kỉ niệm những nơi từng qua
Ừ chuyện xưa cũ
Lại nhớ ấm áp yếu đuối
Và mơ nhau trong cơn say
Ngày hôm qua như hôm nay
Vẫn đau mỗi ngày
Mình đến lúc sống thiếu thốn
Mình đi khi yêu nhau hơn
Tập quên nhau khi trong tim mình
Lại đau khi nhớ nhau..
Anh đâu thể quay về tìm lại góc cũ
Vì chắc em biết ừ, ai mà chả phải khóc chứ?
Anh đâu dám hờn giận hay là bận tâm về em
Anh chỉ là đang mơ mộng rồi cười với đời, anh thề!
Em!
Anh không dám viết về em dù chỉ nửa lời
Anh chỉ muốn ẩn dụ sao đó
Mà em toàn nghĩ xấu về anh thôi
Anh viết thêm vài câu buồn
Gieo thêm vài đau thương
Rồi đau thương anh có
Em chọn để “dành” cho người sau thương?
Mình từng nghĩ đến lúc nếu mất hết
Cũng không buông tay chẳng bước đi
Đâu còn ai hợp hơn và bên cạnh nhiều bằng
Rồi đến một ngày mấy đen kéo đến
Để em lại bên mưa một mình
Rồi đến bao giờ… Lời hứa bên nhau còn đâu