Bạn đang đọc: Lời bài hát Liên Khúc Cha Cha Cha – Khưu Huy Vũ, Quỳnh Trang
Contents
Thông tin bài hát
Tên bài hát: Liên Khúc Cha Cha Cha
Ca sĩ: Khưu Huy Vũ, Quỳnh Trang
Sáng tác: Nhiều Tác Giả
Album: unknown
Ngày ra mắt: 11/02/2022
Thể loại: Việt Nam, Nhạc Trữ Tình
Lời bài hát Liên Khúc Cha Cha Cha – Khưu Huy Vũ, Quỳnh Trang
Đã lâu lắm rồi em về thăm lại chốn xưa
Đã lâu lắm rồi em về đi qua cầu dừa
Cầu dừa trơn trượt lắm em ơi
Đi mà không khéo té như chơi
Môi son má đào
Chân guốc cao gót làm sao qua cầu dừa
Em ở phố thị quen rồi xe cộ đón đưa
Em đã quên rồi quê mình có cây cầu dừa
Cầu dừa anh chạy trước em sau
Những ngày ta quấn quýt bên nhau
Cây me trước nhà
Cây khế sau ngõ trèo leo cùng cười
Thuở thiếu thời vui lắm ai ơi
Em lâu rồi đã bỏ cuộc chơi
Bỏ anh bơ vơ với cây cầu dừa
Cây cầu dừa sớm nắng chiều mưa
Em bước theo chồng khoe áo hồng bao kẻ đón đưa
Làm sao em nhớ đến cây cầu dừa
Nhớ giàn bông bí nhớ con ong bầu sớm trưa
Bây giờ em về xa lạ cả người lẫn quê
Bây giờ em về anh buồn qua bao kỷ niệm
Cầu dừa vẫn là lối đi chung
Em giờ chân bước thấy mông lung
Cây me trước nhà
Cây khế sau ngõ nhìn em sao lạ lùng
Nghe em hát câu dân ca
Sao mượt mà lòng anh thương quá
Tiếng ngọt ngào nào đong đưa
Nhớ xa xưa trời trưa bóng dừa
Hẹn hò nhau tình quê hai đứa
Mùi mạ non hương tóc em biết bao kỷ niệm
Nhắc lại thấy thương nghe thật buồn
Lâu nay muốn qua thăm anh
Nhưng ngại vì cầu tre lắt lẻo
NamTháng ngày tuổi đời trôi theo
Níu chân nhau bạc thêm mái đầu
Còn tìm đâu ngày xưa yêu dấu
Ðường về hai thôn cách xa
Thoáng cơn gió chiều
Nhớ mùi tóc em hương đậm đà
Lòng chợt buồn mênh mông
Dáng xưa tan theo giấc mộng
Chắc người đã bước sang sông
Ðang mùa lúa trổ đòng đòng
Làm sao em quên
Những ngày khi mới quen tên
Bên gốc đa ven đường
Hai đứa ngồi tỏ tình yêu đương
Anh thương tóc em bay bay
Trong chiều chiều gợi bao nỗi nhớ
Nhớ từng nụ cười ngây thơ
Thắm duyên mơ chiều nghiêng nắng đổ
Về quê em phù sa bát ngát
Tình mình dù ngăn cách sông chứ đâu cách lòng
Mỗi lần nhớ nhau sao nghẹn lòng
Chiếc áo bà ba trên dòng sông thăm thẳm
Thấp thoáng con xuồng bé nhỏ mong manh
Nón lá đội nghiêng tóc dài con nước đổ
Hậu Giang ơi em vẫn đẹp ngàn đời
Nhớ chiếc xuồng xưa năm nào trên bến cũ
Thương lắm câu hò reo gọi khách sang sông
Áo trắng xuồng đưa mắt cười em khẽ gọi
Người thương em vẫn đợi chờ
Đẹp quá quê hương hôm nay đẹp vô ngần
Về Sóc Trăng hôm nay khai điệu lâm thôn
Đàn én chao nghiêng xôn xao mùa lúa nhiều
Về bến Ninh Kiều thấy chàng đợi người yêu
Em xinh tươi trong chiếc áo bà ba
Em đi mau kẻo trễ chuyến phà đêm
Qua bến bắc Cần Thơ
Đẹp quá quê hương hôm nay đẹp vô ngần
Về Sóc Trăng hôm nay khai điệu lâm thôn
Đàn én chao nghiêng xôn xao mùa lúa nhiều
Về bến Ninh Kiều thấy chàng đợi người yêu
Em xinh tươi trong chiếc áo bà ba
Em đi mau kẻo trễ chuyến phà đêm
Qua bến bắc Cần Thơ
Hậu Giang ơi nước xuôi xuôi một dòng
Dẫu qua đây một lần
Nói sao cho vừa lòng
Nói sao cho vừa thương
Hậu Giang ơi nước xuôi xuôi một dòng
Dẫu qua đây một lần
Nói sao cho vừa lòng
Nói sao cho vừa thương
Em nhớ không em dưới ánh trăng năm nào
Anh với em vui đùa bàn tay nhỏ xinh xinh
Nắm tay hát câu hẹn hò rồi em ngồi khóc trong lòng anh.
Em đừng dỗi hờn tùi sầu như thế có anh bên đời mình
Cùng chia sẻ đắng cay
Bên em có anh trăm bề lòng nguyện thề sống câu thủy chung
Bên em có anh trong đời lòng nguyện thề kết xe vòng hoa.
DK:
Cầu cho đôi lứa mãi bên nhau
Trái tim bên người anh thương
Sẽ không bao giờ nhạt phai
Cho dù vạn sấu thê lương anh vẫn luôn bên người anh thương.
Chiếc xuồng trên bến chông chênh
Chiếc xuồng lúc lắc; em nghiêng bên ấy
Em nghiêng bên ấy, anh nghiêng bên này
Chiếc cuồng phía trước em bơi
Còn anh sau lái, còn anh sau lái
Chèo quay lòng vòng
Nhìn lên bờ bến lanh quanh
Nhìn xuống dòng nước trong xanh
Gió đưa mây thời mây theo gió
Nắng nghiêng nghiêng bóng ngã xế tà
Họ đàn chim ríu rít hoang ca
Trên chiếc xuồng bềnh bồng đôi ta ./.
Chiếc xuồng ba lá tí teo
Chiếc xuồng lúc lắc; đi theo con nước
Ði vô nước lớn, đi ra nước ròng
Chiếc xuồng bơi tới bơi lui
Nhìn ai chẳng thấy, nhìn ai chẳng thấy
Lùi vô bụi bờ
Tìm em giờ ở nơi đâu
Chỉ nghe ngọn gió lao xao
Bến sông xưa người đi kẻ nhớ
Bến sông này hết đợi hết chờ
Chiếc xuồng con năm tháng chơi vơi
Ơi chiếc xuồng bồng bềnh trong tôi
Em xin mời anh đi về miền quê xa lắc lơ
Nơi quê hương em có hàng dừa xanh
Có ngàn câu hò thắm tình dân tộc.
Em xin mời anh đi về quê ngoại một lần thôi
Nơi em chào đời ngoại ru bùi ngùi
Bao năm vất vả mưa nắng ngược xuôi.
Qua bao ngày thơ kỉ niệm mộng mơ em đã ghi
Bao nhiêu năm qua chẳng về làng quê
Chắc ngoại đã già, tóc bạc da mồi
Ôi quên làm sao kỉ niệm êm đềm của tuổi thơ
Em mê từng mùa, cơn gió dật dờ
Ru em giấc mộng thiêm thiếp vào mơ.
[ĐK:] Đây là quê hương em
Một dòng sông xanh nước chảy êm đềm
Đây là nhịp cầu tre
Nối liền hai thôn sớm nắng chiều mưa
Hôm nay em về vun lại hàng cau
Tháng năm dãi dầu cằn cỗi già nua
Cho em sống lại tuổi thơ ban đầu đã mất từ lâu.
Anh vui nhiều không, khi mặt trời lên trên khóm tre
Con chim xinh xinh nó chuyền cành me
Xuống đậu sau hè uống giọt nắng hồng
Anh thương nhiều không lưng ngoại đã còng vì thời gian
Quê hương đời đời, câu hát ngọt lời
Em vui sống lại như máu về tim.
Một thuở yêu nhau, chung tình tình yêu sắt son
Một thuở yêu nhau, như tình quê hương nước non
Có lũy tre làng lối đi mòn, có người con gái dáng thon thon
Một nhịp cầu tre lắc lư gió lùa.
Một thuở yêu nhau, trên đồng ruộng xanh nắng nhiều
Một thuở yêu nhau, sáng chiều hò khoan mình cấy đua
Biết mấy ân tình nói cho vừa, dưới hàng dừa cau bóng ban trưa
Tình mình trao nhau, nhớ nhung gì chưa.
Quê hương giờ đây đổi mới
Niềm vui rộn rã nụ cười
Chợ khuya buôn bán đông người
Tiếng đò máy nổ ngược xuôi lui tới.
Đơn sơ nhà tranh vách lá
Vào ra còn có mẹ già
Bà con thôn xóm thật thà
Tối lửa tắt đèn tình cảm đậm đà.
Người bỏ quê hương, có bao giờ quê hương bỏ người
Một ánh trăng thanh muôn đời soi bóng dòng nước xanh
Gió thổi cây cành, gió khua mành
Gió lùa hàng cau gió lao xao
Tình đẹp quê hương,
Bè
chớ quên người ơi!
Hôm nao hoa phượng nở về quê ghé thăm nhà em.
Em như con chim nhỏ, chạy quanh nép sau chân rèm.
Lặng thầm nhìn anh đăm đăm, rồi thẹn thùng che mắt biếc.
Bé nay không còn cô bé như năm nào, em đã lớn thật rồi.
Hôm nay em đã thành nàng con gái xinh thật xinh.
Đôi môi tươi thơm nồng, làm anh ngẩn ngơ trong lòng.
Để rồi làm sao anh quên, lần hẹn hò em đã đến.
Dắt nhau qua cầu, đuổi bắt nhau trên đồi, tình yêu nói thành lời.
Rồi ngày vui qua mau, anh gửi lại em lời chào.
Gửi lại em một mối tình hồng, tình nồng hai đứa yêu nhau.
Anh gửi lại cho em, cầu tre lắc lẻo đôi bờ.
Nhịp cầu tre một thuở mong chờ, đôi mình dệt mối tình thơ.
Sau bao năm xa nhà, chiều qua ghé thăm nhà em.
Nhưng em yêu đâu rồi, còn chăng mái tranh im lìm.
Hỏi nhịp cầu tre đong đưa, hỏi từng dòng sông tím ngắt.
Nói em theo chồng, em đã quên câu thề, lòng anh thấy não nề.
Em dấu yêu ơi! Anh đang quay về mười năm xa vắng.
Anh đã đưa em, đưa em đi tìm một giấc mơ đời.
Mười năm lạc loài phải không em?
Mười năm hận thù trĩu trong tim.
Ta trót vong thân, ta trót vong ân
mang tuổi hoa niên làm kiếp lưu đày.
Bóng tà ngả trên lưng đồi cỏ non.
Gió hiền thoảng vi vu ngàn lau xanh.
Ngoài kia là đồng thơm hương lúa mới
bên lũy tre xanh ngả nghiêng hàng dừa
và đây là dòng sông ta thương mến
soi bóng chung đôi như ngày ấu thơ.
Anh sẽ đưa em, đưa em xa rời vùng mây tăm tối.
Anh sẽ đưa em, đưa em đi về, về lối trăng hiền.
Còn ai đợi chờ nữa không em?
còn ai dặn dò nữa không em?
Thôi hãy theo anh men lối ăn năn
ta thoát cơn mê cùng dắt nhau về.
Về đây bên nhau ta nối lại tình xưa.
Chuyện tình mà bao năm qua em gói ghém từng kỷ niệm.
Phai nắng con đường xưa những chiều hẹn cơn mưa đổ.
Mưa ướt lạnh vai anh, em thấy lòng mình xót xa.
Mùa Thu năm nao, anh với em gặp nhau.
Tưởng rằng mình quen nhau thôi khi đã biết thì yêu rồi.
Đôi trái tim chờ nhau hứa hẹn mùa Đông muôn thuở.
Sương gió lạnh môi em, anh thấy lòng mình giá băng.
Nhưng không ngờ định mệnh chia rẽ cho nhau.
Cuộc đời đôi ta hai lối, em rét mướt giữa trời đơn côi.
Còn anh chơi vơi ngày tháng bơ vơ nơi miền xa vời vợi.
Từng dĩ vãng buồn lưu luyến chưa hề nguôi.
Đêm Đông dài sợ rằng nhung nhớ phôi phai.
Tình vào thiên thu mãi mãi.
Em sẽ khóc suốt đời anh ơi!
Thì em ơi! Em vì nghĩa tương lai ta về xây mộng lại.
Chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng, sẽ nhạt phai.
Rồi sau cơn mưa, giông tố sẽ vượt qua.
Trời đẹp và xanh bao la soi khắp lối đường anh về.
Chim én mang mùa Xuân xóa mờ niềm đau năm cũ.
Anh hãy về bên em ta ấm lại tình cố nhân.
Một đêm trăng sao tha thiết thương người xưa.
Mình dệt mùa thương năm qua ân ái cũ chẳng phai nhòa.
Ta nối lại tình xưa sống trọn mùa Đông muôn thuở.
Chim én về xôn xao, ta thấy đời còn có nhau.
Anh không đi tìm người yêu lý tưởng đâu em
Anh không đi tìm người yêu tuyệt đối đâu em
Anh không đi tìm người yêu nhân sắc mỹ miều
Người yêu đài các cao sang lụa là gấm hoa vàng son.
Anh không đi tìm người yêu dổi trắng thay đen
Anh không đi tìm người say đắm sa hoa
Anh không đi tìm người yêu cao quý ngọc ngà
Lầu cao xe các em ơi có gì vẫn luôn vững bền.
ĐK:
Em ơi anh tìm người yêu chung thủy
Anh tìm người trong mơ
Dẫn nghèo nguyện không đổi lòng
Em ơi biết rằng ở đời
Ai không muốn đẹp giàu cao sang
Vì nghèo đâu dám mơ.
Em ơi anh tìm người yêu không ước mơ cao
Em ơi anh tìm người yêu thương mái tranh siêu
Mai đây cho dù giận đời gốc bể chân trời
Cuộc đời tan tác phong ba
Suốt đời có nhau bên mình…
Người ơi, mau về đây, về bên bếp hồng tay cầm tay
Cười lên chan chứa tươi làn môi, nhớ phút vui đêm nay
Về đây cho lòng say, tìm nhau mấy mùa hoa còn tươi,
Tìm khi nắng lên hay chiều rơi, ta nhắn nhau về đây.
Nhà ai trong chiều nay, nửa đêm đốt hồng vai kề vai
Và nghe câu hát yêu đời ai, hát mãi sao không nguôi
Vì thương yêu đời nhau,
Vì thương những chiều mưa về đâu,
Vì thương những người không tình yêu,
Nên nhớ đi tìm nhau.
Ơi, bếp hồng sưởi ấm bếp hồng tươi,
tiếng ca xa vời, hát mừng mừng lửa hồng tươi
Ơi, nỗi lòng chan chứa,
Hỡi người ơi biết sao cho vừa tình thương của bếp hồng soi.
Chiều nay mưa còn rơi, chiều nay bếp hồng đang còn say
Chiều nay vui sống trong tình yêu, nhớ phút vui không nguôi
Nào ai xa ngàn nơi,
kìa bao mái nhà đang chờ ai
Kìa bao bếp hồng đang còn tươi,
thương nhớ lên đầy vơi…
Sẽ có một ngày
nơi ngoại thành xa anh sẽ về thăm.
Thăm đồng ruộng sâu
thăm rặng dừa cao lũy trúc bờ lao
Xưa đã cùng em tưới vườn trầu
Nghiêng nắng hàng cau xanh dạt dào
Bên giàn thiên lý bên khóm mai
Ngày xuân tháng hạ cùng em mặn mà.
Sẽ có một ngày
nơi ngoại thành xa anh sẽ về thăm.
Ngôi trường nhiều năm
anh đã cùng em không thể nào quên.
Thương áo bà ba bên vườn nhà
em ngắm vầng trăng non thì thầm
Anh về nội ô bao yến oanh
đừng quên ước hẹn tình em ngoại thành.
Em ơi! Em ơi
dù xa cách mặt lòng không phụ lòng
Em luôn trong mong
sẽ có một ngày anh về thăm quê
Hỏi bụi trầu cau và hỏi vùng cao
Con chim manh manh hót câu tình tứ
Một vầng trăng nghiêng len lén bên em
Một giàn đầy hoa thiên lý êm đềm.
Sẽ có một ngày
không phải chờ lâu ta lại tìm nhau.
Hương vị đồng quê
thơm dịu dàng thay, bát ngát vòng tay.
Em sẽ là cô dâu ngoại thành
Anh rướt về khoe khắp nội thành
Dâu hiền rễ thảo đẹp biết bao
Gặp ai cũng mừng gặp ai cũng chào.
Quê em hai mùa mưa nắng,
Hai thôn nghèo nối liền bờ đê,
Từng lũy tre xanh nghiêng nghiêng chiều hè,
Như bức tranh gợi tình quê đậm đà.
Lời ru con tiếng võng đong đưa.
Ai chờ ai thương dòng nước u buồn.
Trăm năm nuôi tình khôn lớn
Quê hương là sữa mẹ đợi con.
Ruộng lúa nương dâu chân quen đường mòn,
Ôi khói lam chiều tình quê dạt dào,
À à ơi câu hò ca dao,
như lời mẹ ru từ lúc ban đầu.
Ơi hò ơi ví dầu thương những con đò bên hàng dừa xanh,
Thương nhiều chiếc áo bà ba,
Vai nặng gánh lúa lúc tan chợ chiều,
Bên mái tranh nghèo nghe bìm bịp kêu nước lớn nước ròng…
Sương đêm trăng rằm soi lúa
m thanh dầm giã gạo chày trôi,
Đẹp lắm quê hương thôn trăng tuyệt vời
Câu hát thay lời tình yêu ngọt bùi.
Dù xa xôi nhớ ngày trong nôi,
nghe tình quê hương gọi mãi trong đời.
Nhớ khi xưa lạ nhau, chung một đường
kẻ trước, người sau.
Chàng lặng đi theo nàng,
hát vu vơ mấy câu nhạc tình.
Nàng làm như vô tình,
gái đoan trang dễ đâu làm quen.
Lối đi qua nhà em nghe nồng
nàn mùi Dạ Lý thật thơm.
Khi đêm sang đom dóm đong đưa,
giờ nàng đã ngủ chưa?
Đi lang thang khuya lắc khuya lơ,
đèn nhà ai tắt sớm.
Gom suy tư thao thức đêm khuya,
chàng bèn viết lá thư.
Hai hôm sau mới dám đưa thư,
nàng nhận nhưng làm thinh.
Nhớ khi xưa còn thơ,
tuy thương thầm nhìn nhau cứ lặng câm.
Chuyện tình yêu ban đầu,
mấy ai may mắn chung nhịp cầu.
Nàng đội hoa theo chồng,
nước mắt tôi rớt bên bờ sông.
Đã không như là mơ,
nếu tình cờ gặp xin cứ làm ngơ.
Nếu chiều nay không có anh, ai sẽ đưa em về?
Trời sắp đổ cơn mưa, sao anh còn đứng mãi
Hãy nói một lời, có phải anh giận em?
Có phải anh giận em?
Nếu ngày mai xa cách nhau, em chẳng nên âu sầu
Trời có đổ mưa ngâu, đôi ta chẳng tan vỡ
Dẫu biết tình đầu rất dễ chia lìa nhau
Để chìm vào trong bể dâu
Yêu nhau từ độ nào, mấy mùa trăng lên cao
Thiết tha mối duyên đầu, để tình đôi ta bền lâu
Mùa thu lá bay bay thật nhiều
Kỷ niệm càng thương bấy nhiêu
Nếu tình đôi ta dở dang, anh hãy xem như là
Một giấc ngủ chiêm bao, mai sau cũng quên hết
Đôi hướng cuộc đời có lẽ không gặp nhau
Em về kẻo trời mưa mau
Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong, vui niềm vui ấm no cuộc sống.
Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông, yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng.
Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận.
Ai đi Hậu Giang đến bắc Cần Thơ.
Đi về Minh Hải hay đi về Kiên Giang.
Đi về Sa Đéc hay là về An Giang.
Miền Tây ơi! Vựa lúc miền nam hai mùa mưa nắng.
Miền Tây ơi! Sông nước Cửu Long chín nhánh phù sa,
Đất lành khắp chốn nở hoa
vun bồi mạch sống mượt mà môi em.
Vầng trăng lên theo bước chân đi, qua đường quê mấy nhịp cầu tre.
Hàng cây xanh in bóng nghiêng che, quanh vườn ao đóm khuya lập lòe.
Ai đi miền xa nhớ về quê nhà.
Thăm con đường xưa bến cũ miền Tây.
Tiếng cười giọng nói trong có tình thân thương, câu hò câu hát nghe dạt dào quê hương.
Nắng hạ đi
mây trôi lang thang cho hạ buồn
coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng
Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần
biểu cậu ngồi mẹ nhổ tóc sâu, hai chị em tóc bạc như nhau
Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu
rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa
đường mòn xưa, dãi nắng dầm mưa
Ai cách xa cội nguồn,
ngồi một mình
Nhớ lũy tre xanh dạo quanh khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh
Xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ
Ghé chốn quê hương xa rời từ cất bước ly hương
Xin được làm gió dập dìu đưa điệu ca dao
Chái bếp hiên sau cũng ngọt ngào một lời cho nhau
Xin sống lại tình yêu đơn sơ,
rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa
đường mòn xưa, dãi nắng dầm mưa
Xin nắng hạ thổi buồn để mình ngồi nhớ lũy tre xanh
dạo quanh, khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh …
Em đi trên cỏ non mọc ôm đôi bờ đường đê.
Em che nghiêng nón lá chân rụt rè qua nhịp cầu tre.
Quê hương em ở ngoại thành xóm nhà tranh.
Em đi qua mấy sông vượt mấy đèo.
Dẫu trèo lên đỉnh cao mấy núi, cũng lặn lội về thăm.
Em quên tên luống rau càng cua mọc bờ thềm xưa.
Nhưng em không thể quên cây cầu dừa mưa rụng giọt mưa.
Cha đưa em đi học ngôi trường xa.
Đôi chân em bé nhỏ sợ lấm bùn.
Cha ngồi xuống cõng em cha nói, cưỡi ngựa ngựa phi.
Xám khói xám chân mây hỏi rằng có phải sương mai.
Trắng áo trắng ai đi vội vàng bóng dáng thơ ngây.
Tia nắng nhuộm vàng thôn xóm.
Cơn gió rụng bông bưởi trắng.
Nghe có gì như tha thiết.
Qua lối mòn chưa quen biết.
Em chưa đi trên cỏ non chưa từng nghe mát rượi bàn chân.
Em chưa qua mấy khúc sông chưa được nhìn doi vịnh chiều hôm
Em chưa yêu ngoại thành,
khi mà em chưa nghe trái tim mình rung động.
Thuở mẹ đợi cha thương lắm như ruộng đợi phù sa.
Chiều nao anh với em
Nép bên thềm mưa hai đứa xem
Dù đôi ta mới quen,
Chút kỷ niệm nhưng anh khó quên
Ngồi bên nhau trú mưa,
Biết em về không ai đón đưa
Đường xa trơn lối thưa,
Chúng ta cùng đi chung dưới mưa
Rồi từ khi chia tay,
Biết bao lần gió mưa trở lại
Chỉ mình anh nơi đây,
Ngóng trông hoài một bóng hình ai
Chiều mùa thu mưa bay
Buồn này em đâu hay,
Tình nồng lên men cay
Để anh ôm ấp giấc mơ u hoài
Chiều nay không có em,
Gió mưa về nghe thương nhớ thêm
Làm sao anh biết tên?
Chút kỷ niệm sao em nỡ quên !
Đường xa đâu quá xa,
Cớ sao từ lâu em chẳng qua ?
Để anh nghe xót xa,
Mối duyên tình của hai chúng ta
Để anh nghe xót xa,
Mối duyên tình của hai chúng ta