
Bạn đang đọc: Lời bài hát Liên Khúc Gõ Cửa – Lưu Ánh Loan, Lê Sang, Đoàn Minh
Contents
Thông tin bài hát
Tên bài hát: Liên Khúc Gõ Cửa
 Ca sĩ: Lưu Ánh Loan, Lê Sang, Đoàn Minh
 Sáng tác: Nhiều Nhạc Sĩ
 Album: Liên Khúc Gõ Cửa (Single)
 Ngày ra mắt: 13/09/2019
 Thể loại: Việt Nam, Nhạc Trữ Tình
Lời bài hát Liên Khúc Gõ Cửa – Lưu Ánh Loan, Lê Sang, Đoàn Minh
Nếu có lần em gõ cửa ghé thăm
 Gác vắng điều hiu khung cảnh âm thầm
 Em ơi người xưa đã ra đi
 Không gặp em phút phân ly
 Không cho sầu thương đổ bờ mi
Luyến nhớ làm chi sẽ khổ lắm em
 Đếm lá mùa thu vương đổ bên thềm
 Khi sơn hà nhiều nỗi điêu linh
 Đôi bờ đôi ngã phân tranh
 Nghĩ chi nhiều đến chuyện chúng mình
ĐK:
Đêm nay ngoài xa mịt mờ
 Nằm đây ôm chiếc ba lô
 Thấy đời mang cả ý thơ
 Niềm vui là kiếp sống tung hoành
 Là chiến đấu cho mình
 Và mong mối tình đẹp xinh
Nếu biết rằng tôi đã bỏ cố hương
 Khoác áo đời trai binh lửa lên đường
 Tôi tin rằng người ấy thêm thương
 Vui lòng cho kẻ phong sương
 Dấn thân ngoài súng đạn sa trường
Quán Nửa Khuya
 Tác giả: Tuấn Khanh & Hoài Linh
Quán nửa khuya đèn mờ theo hơi khói
 Trút tâm tư vào đêm vắng canh dài
 Quãng đời tôi tàu đêm vắng không người vẫn lặng trôi
 Tôi là người tha hương đi bốn phương
 Anh là người quân nhân vui gió sương
 Câu chuyện tâm tình vui theo khói bay tay cầm tay
Nói bạn nghe từ khi say viễn xứ
 Gót chân in ngàn muôn lối sông hồ
 Áo sờn vai tìm đôi mắt u hoài bóng hình ai?
 Hoa nào mà không phôi pha sắc hương?
 Ân tình nào mà không gây vấn vương?
 Lê đôi gót trên khắp chốn ngàn phương để tìm thương
Dĩ vãng tìm đâu thấy
 Như bóng mây chiều đang lững lờ theo gió bay
 Cố xóa tình xưa ấy
 Ngân tiếng tơ chùng để tìm quên hương đắng cay
Muốn nhắn nhủ thời gian
 Ai mãi phong trần để đi tìm hương cố nhân
 Áo trắng màu sương gió
 Ngưng gót xuôi ngược để tìm về nơi bến mơ
Quán nửa khuya bạn, tôi chia tay nhé!
 Nhớ nhau chăng là mỗi lúc đêm về
 Xiết chặt tay để ghi phút phân kỳ, tiễn người đi
 Sa trường anh lại đi vui gió sương
 Sông hồ gợi trong tôi bao luyến thương
 Tôi ghi nhớ giây phút ấy nào nguôi bạn đường ơi!
Lẻ Bóng
Có người hỏi tôi tại sao ưa ca bài ca sầu nhớ thương ngắm trăng mờ hoàng hôn
 Ưa đi lặng lẽ trong những đêm gió mưa u buồn Mà nghe cô đơn
 Ðừng trách tình duyên tôi đời mấy người chẳng ưa nhìn tơ liểu rũ ưa tìm trong giấc ngủ
 Ngày còn ấu thơ lòng chưa biết chi mộng mợ
Nói nhiều để cho sầu vơi tôi ưa tìm lên đồi vắng ưa lắng chuông chùa vọng khơi
 Trong chim bạt gió nghe tiếng tiêu thiết tha xa vời lòng thêm chơi vơi
 Thường viết dòng tâm tư vào những chiều úa
 Thương cành u lá đổ thương mùa Ðông nức nở
 Thương cung ve rèn trong nắng hè gọi bơ vợ
ÐK:
Còn thương còn nhớ đường xa ai gian khổ phong trần
 Tàn quên với khi tuổi thanh Xuân năm tháng giữa non ngàn
 Bằng lòng ra đi là giữ yên bờ cõi
 Một lời nguyền hy sinh hạnh phúc riêng người ơi
 Biết bao giờ thôi nói sao cạn lời tình tôi mến ngươị̀
Vẫn là niềm thương đầy vơi khi ca bài ca sầu nhớ khi ngắm trăng mờ hoàng hôn
 Khi đi lặng lẽ trong những đêm gió mưa u buồn mà nghe cô đơn
 Hẹn ước về tương lai chờ đón ngày tới
 Ðôi lòng không cách trở như bày chim ấm tổ
 Tôi xin dâng người ca khúc trọn một niềm vui !!!
Tâm Sự Người Lính Trẻ
 Tác giả: Trần Thiện Thanh
Từ khi anh thôi học, từ khi đôi lứa đôi đường
 Từ sông ngăn núi trở Tạ từ không nói nên lời
 Từ khi gót sông hồ ngược xuôi,
 Ôi những đêm thật dài hồn nghe thương nhớ ai
 Một năm tìm vui nơi quan ải chưa về một lần
 Dù chỉ một lần thôi
Tàn đêm anh chưa ngủ, lều xưa in bóng trăng gầy
 Đời trai chưa biết mỏi, ngại gì giông tố trong đời
 Người ơi, nếu hay rằng vì yêu
 Vai áo tôi bạc màu để yên vui lối xưa
 Tình yêu vừa nhen tin đôi lứa xin hẹn một lời
 Dù chỉ một lời thôi
Đầu Xuân mình yêu nhau, cuối hạ mình giã từ
 Mùa thu xuôi quân về biên khu
 Cho đến đông tàn chỉ nhận một lần thư
Mong sau em anh hiểu rằng, đời lính dẫu phong trần
 Nhưng yêu như yêu nhân tình và đậm đà như chúng mình
 Những đêm hẹn hò, giận hờn rồi yêu nhau hơn
Từ khi anh thôi học, lòng thương biết mấy cho vừa
 Từ khi ta cách trở, kỷ niệm chưa xóa bao giờ
 Cầu xin tóc em còn màu xanh
 Xin má em vẫn hồng, và môi em vẫn nồng
Đại đương tình yêu dâng cao sóng
 Xin về ngập tràn lòng chúng mình chờ mong
 Tình kia vừa nhen tin đôi lứa
 Xin hẹn một lời dù chỉ một lời thôi!
Trăng Tàn Trên Hè Phố
 Tác giả: Phạm Thế Mỹ
Tôi lại gặp anh trời đêm nay sáng quá
 Ánh trăng như hé cười sau ngàn lá
 Tôi lại gặp anh đường khuya vui bước nhỏ
 Kể nhau nghe chuyện cũ bao ngày qua
 Lối gầy về nhà anh hoa vẫn nở
 Kỷ niệm từ ngày xưa chưa xóa mờ
 Ánh đèn vàng ngoại ô vẫn còn đó
 Bạn anh vẫn còn đây
 Sống cuộc đời hôm nay
 Với bọn mình đêm nay
Anh sống đời trai giữa núi đồi
 Tôi viết bài ca xây đời mới
 Bờ tre quê hương tay súng anh gìn giữ
 Tôi hát vang giữa đời để người vui
Thôi mình chia tay cầu mong anh chiến thắng
 Ánh trăng khuya sắp tàn trên hè phố
 Thôi mình chia tay rồi mai đây có về
 Quà cho tôi anh nhớ chép bài thơ!
 Nắng đẹp của bình minh đang hé chờ
 Nỗi buồn buổi biệt ly sẽ xóa mờ
 Súng thù từ rừng sâu vẫn còn đó
 Đừng lưu luyến gì đây
 Thôi bọn mình chia tay
 Thôi bọn mình chia tay
Tình Em Biển Rộng Sông Dài
 Tác giả: Thông Đạt
Hòa bình ơi
 Tình yêu em như sông biển rộng
 Tình yêu em như lúa ngoài đồng
 Tình yêu em tát cạn biển đông
Hòa Bình ơi, ơi hòa bình ơi
 Sao em nỡ lòng kẻ đợi người trông
 Sao em nỡ lòng lúa khô ngoài đồng
 Sao em nỡ lòng
Người về đây xin may áo cuới
 Tặng người yêu vui trong lúa mới
 Tôi đón em đi về Tôi đón em đi về
 Xây dựng lại tình quê
Hòa bình ơi, chờ trông nhau như con chờ mẹ
 Chờ trông nhau như gió mùa hè
 Chờ trông nhau nắng đẹp tình quê
 Hòa bình ơi, ơi hòa bình ơi
 Ba muơi tuổi đời thoát từ vành nôi
 Ba muơi năm truờng khổ đau nhiều rồi
 Về đây hỡi người ơi! Về đây hỡi người ơi!
Nhật Ký Đời Tôi
 Tác giả : Thanh Sơn
Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng
 Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không
 Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi
 Trong suốt cuộc đời tương lai trả lời thôi
Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi
 Lo cho số phận, lo cho duyên mình sẽ thành một kiếp hoa
 Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần
 Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa
Thôi thế là thôi, là thế đó, dĩ vãng là thơ
 Đem thơ về ghép nhạc thành khúc tình ca
 Thôi thế là thôi là thế rồi
 Hiện tại ước mơ nhiều
 Cuộc đời tôii đấy biết bao giờ mới được yêu
Ngày biệt ly chúng mình chưa nói hết câu tạ từ
 Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo mòn tình nghĩa xưa
 Nhắc đến thấy buồn, tình kia ngăn đôi đường
 Nhật ký đời tôi ghi thêm một lần thương
Giọng Ca Dĩ Vãng
 Tác giả: Bảo Thu
Ngày xưa mỗi lần em buông tiếng hát
 Thì anh tay phiếm nắn nót cung đàn
 Từng nhịp nhặt khoan anh ru hồn theo tiếng tơ
 Nhẹ nhàng lời ca em thăng trầm theo từng lúc
 Và rồi hờn yêu em mỗi lần em hát sai
 Em nũng nịu cười nói sai là tại anh
Nhưng em nuôi mộng ước về tương lai
 Hoa mai giăng ngập nẻo đường em đi
 Rồi em đành chối tiếng giao hòa
 Từ ly là tiếng thét đau lòng sầu đơn lối
 Ai đang xây mộng cát vàng cao sang
 Ai đem cung nhạc tiếng đàn gieo hoang
 Lời ca ngày ấy đã xa rồi
 Mà sao còn chuốt mãi cung đàn vọng về tim
Giờ đây mỗi lần em buông tiếng hát
 Thì ai thay thế nắn nốt cung đàn
 Từng điệu nhặt khoan ai sẽ dìu theo tiếng em
 Và rồi hờn yêu không còn như ngày trước
 Và rồi tại ai trong mỗi lần em hát sai
 Cung lỡ giây chùng mấy ai đàn đừng sai
Sương Trắng Miền Quê Ngoại
 Tác giả: Đinh Miên Vũ
Lội bùn dơ băng lau lách xuyên đêm
 Sương trắng rơi vai tôi ướt lạnh mềm
 Chim muông buồn rủ nhau bay về đâu?
 Ngẩn ngơ lũ vượn gọi nhau
Nào những khi ôm thép súng tê tay
 Đăm mắt theo bao hư ảo thở dài
 Nơi chốn xa buồn thương mẹ quẳng gánh
 Em còn khêu sáng ánh đèn từ sương mai
Mẹ biết bây giờ con ngồi hố nhỏ, gió hẹn mưa thề?
 Một khi con về quê ngoại xưa để mẹ nhắn lời thăm
 Đường làng cũ năm nào khi con còn bé nhỏ theo mẹ đến trường
 Giờ đây con đường xưa còn đó, tóc liễu vờn gió ru buồn
Bận hành quân nên chắc khó thăm nhau,
 Nhưng có nhau như hơi thở vào đời
 Tóc em còn có thơm hương cỏ may,
 Để anh nói chuyện ngày mai?
Bạn bè anh theo lớp tuổi ra đi
 Dăm đứa thân nghe tin chẳng trở về!
 Xin có em nguyện cầu cho đời anh
 Đá mềm chân cứng để mẹ còn tương lai
Hoa Nở Về Đêm
 Tác giả: Mạnh Phát
Chuyện từ một đêm cuối nẻo một người tiễn một người đi
 Đẹp tựa bài thơ nở giữa đêm sương nở tận tâm hồn
 Chuyện một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần
 Vì giây phút ấy tôi tình cờ hiểu rằng:
 Tình yêu đẹp nghìn đời là tình yêu khi đơn côi
Vào chuyện từ một đêm khoác bờ vai một mảnh áo dạ đường khuya
 Bồi hồi người trai hướng nẻo đêm sâu, dấu tình yêu đầu
 Vì còn tìm nhau lối về ngõ hẹp còn chờ in dấu chân anh
 Niềm thương mến đó bây giờ và nghìn đời
 Dù gió đùa dạt dào còn đẹp như khi quen nhau
Ai lớn lên không từng hẹn hò không từng yêu thương
 Nhưng có mấy người tìm được một tình yêu ngát hương
 Mến những người chưa quen
 Một người ở lại đèn trăng gối mộng
 Yêu ai anh băng sông dài cho đẹp lòng trai
Một người tìm vui mãi tận trời nào giá lạnh hồn đông
 Một người chợt nghe gió giữa mênh mông rót vào trong lòng
 Và một mình tôi chép dòng tâm tình tặng người chưa biết một lần
 Vì trong phút ấy tôi tìm mình thì thầm giờ đã gặp được một nụ hoa nở về đêm
24 Giờ Phép
 Tác giả : Trúc Phương
Từ xa tôi về phép
 24 giờ tìm người thương trong người thương
 Chân nghe quen từng viên sỏi đường nhà
 Chiều nghiêng nghiêng nắng đổ
 Và người yêu đứng chờ ngoài đầu ngõ bao giờ
Cửa tâm tư là mắt
 Nên khi đối mặt chuyện buồn dương gian lần mất
 Đưa ta đi về nguyên thủy loài người
 Mùa yêu khi muốn ngỏ
 Vụng về ngôn ngữ tình làm bằng dấu đôi tay
Bốn giờ đi dài thêm bốn giờ về
 Thời gian còn lại anh cho em tất cả em ơi
 Ta đưa ta đến vùng tuyệt vời
 Đêm lạc loài, giấc ngủ mồ côi
Người đi chưa đợi sáng
 Đưa nhau cuối đường sợ làm đêm vui rũ xuống
 Thương quê hương và bé nhỏ tình này
 Ngậm trong đôi mắt đỏ
 Vì mình 16 giờ bỏ trời đất bơ vơ
Bốn giờ đi dài thêm bốn giờ về
 Thời gian còn lại anh cho em tất cả em ơi
 Ta đưa ta đến vùng tuyệt vời
 Đêm lạc loài, giấc ngủ mồ côi
Người đi chưa đợi sáng
 Đưa nhau cuối đường sợ làm đêm vui rũ xuống
 Thương quê hương và bé nhỏ tình này
 Ngậm trong đôi mắt đỏ
 Vì mình 16 giờ bỏ trời đất bơ vơ
